Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019

Thơ NM 34 Xin cứ cho

Xin Cho Tôi  


Xin cứ cho
Xin hãy cứ cho đi là nhận được,
Biết bao điều nhân ái ở quanh ta ?
Dẫu sáng bình minh hay ánh chiều tà,
Tâm thanh thản ắt chan hoà hạnh phúc!

Cuộc sống vô thường, thôi đừng khuấy đục, 
Ta cứ cho và ta sẽ nhận về...
Chốn trần ai hãy còn lắm bến mê,
Sẽ tìm thấy đoá sen hồng cõi tinh !
NM
Tiếng chuông chùa
Sẽ tìm thấy đoá sen hồng cõi tinh !
Tiếng chuông chùa xa vọng,
Gợi nhớ mối thiện tâm...
Những ngày xưa tín niệm ,
Lòng sáng tựa trang rằm !! 

Tiếng chuông như nhắc nhở,
Người thoát khỏi bến mê...
Mỗi lần qua đò lỡ, 
Dường như quên nẻo về !!

Chuông ngân nga tỉnh thức,
Tâm mênh mông vô minh...
Qua sông chuyến đò cuối,
Người sao chưa dứt tình ?!

Nam mô A Di Đà,
Ngỡ sư về bến Ngộ...
Đường về chùa gần lắm, 
Nhưng chân lại đi xa...!

Vô tình trong tiếng chuông ngân,
Nửa phần đốn ngộ, nửa phần thương thân...
Biết đời là chốn phù vân,
Nhưng sao khó dứt lòng trần vấn vương ?! 
NM

 Giọt nước ân tình     
Qua bao nhiêu kiếp ta còn gặp,
Là bấy nhiêu tình yêu thiết tha... 
Tiếc chi giọt nước ân tình cũ ?
Theo gió mây ngàn xa khuất xa !
NM

Đến Một Lúc

Đến một lúc

Đến một lúc ta chẳng cần gì cả,

Chỉ còn ta một bóng với ta thôi... 

Oán trách chi mà cũng chẳng nhiều lời !

Vì tất cả chỉ còn trong cõi mộng !!

NM


 

Nhận xét