Thứ Ba, 5 tháng 4, 2022

Thơ NM 75 - Nếp tranh xưa

 

Kiếp Nghèo

Kiếp nghèo,
Thương thay số phận hẩm hiu,
Mái tranh vách đất sớm chiều lo toan..
Cũng vì số kiếp đa đoan,
Gian nan vất vã lầm than một đời !
Gió đưa cây cải về trời,
Rau răm ở lại khóc người, thương thân !!
NM
Hồn quê xưa
Ước gì ta còn giữ,
Một chút hồn quê xưa...
Mái tranh nền đất cũ,
Cùng tiếng gà gáy trưa !
NM

 
Hồn quê,
Thương hoài một mái tranh quê,
Mát khi hè nóng , ấm ngày gió Đông...
Tuổi trời sắp bước qua sông,
Vẫn luôn hoài niệm khói lèn mái tranh !
Vô Thường tựa khói mong manh,
Tiếng kèn réo rắt âm thanh đêm buồn...
Mà sao càng nhớ càng thương,
Mái tranh xóm cũ vấn vương tâm hồn.
NM
 
 
 
 

Thơ NM 74 - Như giọt sương rơi

 

 Ca khúc hay nhất của Khánh Hà

Theo giọt sương rơi,
Anh chưa giữ hẹn bao giờ,
Để em thương nhớ lệ mờ hoen mi...
Đa mang chi mối tình si,
Mong gì gặp lại, xuân thì qua mau .
Chao nghiêng chiếc lá thu sầu !
Giọt sương lặng lẽ rơi vào thinh không...
Thì thôi đừng có chờ mong,
Người xưa chỉ đến bến sông mơ buồn !
NM
Giọt sương,
Long lanh hạt ngọc trời ban,
Sớm mai lóng lánh trên ngàn lá non...
Vì sương thân lá héo hon,
Giữ cho thanh khiết mãi còn tinh khôi
NM 

Tiễn em

Nghìn trùng xa cách

Thương !
Thương hoa hồng trắng đẫm sương,
Thương ngôi sao sáng đêm trường đổi ngôi...
Thương em vĩnh viễn xa vời,
Thương tôi mộng mị một đời cô đơn !
NM
 

Thơ NM 73 - Cây bàng lá đỏ


Đất đỏ màu lá,
Tàu dừng lại sân ga đầy lá đỏ,
Thoáng hồn xưa về lại với người xa...
Những toa tàu ô cửa chợt mở ra,
Lòng giao động như cây vừa trút lá !

Năm tháng trôi qua, ngỡ quên ngỡ lạ,
Đoá hồng vàng còn thắm buổi bình minh ?!
Trên sân ga chiều lá đỏ, một mình...!
Luôn trông ngóng người năm xưa trở lại !!

Hình vẫn đi và bóng thì xa mãi,
Cơn gió chiều xua lá đỏ bay bay...
Kỷ niệm xưa ghi nhớ phút chia tay,
Người ở đó phương trời xa, xa thẳm!
NM
Tiếng chổi khuya,
Đêm đêm tiếng chổi khua vang,
Biết bao nhiêu chiếc lá bàng gom đi....
Tuổi thơ nào có biết gì,
Ngỡ bàng không rụng lá vì thần tiên !
NM 
   
Đổi dời,
Đâu rồi cảnh cũ ngày xưa,
Và đâu tình cũ ngây thơ hôm nào...
Ngày mưa lá rụng lao xao,
Bàng rơi sắc đỏ xiết bao u buồn !
Xoay vần sự thế sầu tuôn,
Thôi lau nước mắt xem thường gian nan...
Thu qua rồi đến Đông tàn,
Nhớ chi Xuân ấy riêng mang nỗi sầu !! 
NM

 

Nhận xét