Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2022

Thơ NM 82 - Sợi tơ nhện


Hình và bóng
Ta nợ ngàn năm, duyên trăm năm !!
Tơ trời trói buộc dẫu xa xăm...
Tiếc thương mộng tưởng hoài nhung nhớ,
Cứ ngỡ se tơ, kết sắt cầm...

Gió đưa cây cải khuất tăm,
Rau răm ở lại khóc thầm vấn vương.
Cây cao bóng đỗ bên đường,
Cây nhìn thương bóng, bóng nương mặt trời !
Chiều về mang gió lã lơi,
Quay nhìn tìm bóng, bóng thời nơi đâu ?!
Trăm năm một cuộc bể dâu,
Cây theo gió đỗ khi nao bóng về ?!
Duyên xưa giữ trọn lời thề,
Sát na hạnh phúc, cận kề bên nhau
NM
 Ác nghiệp
Nhuỵ vàng sen toả ngát hương,
Đứt đường tơ khiến đôi đường khổ đau...
Tưởng chừng sẽ được lên cao,
Vì chưng ác nghiệp rơi vào tối tăm !
NM
Mong manh,
Mong manh tơ nhện buông mành,
Vấn vương lòng thiếp, tình anh lỡ làng...
Lá rơi theo gió thu vàng,
Anh giờ miên viễn theo ngàn lá bay.
Ta thà thân nhện đắng cay,
Hơn là vướng bận đắm say kiếp nầy.
"Độc tình" muôn thuở là đây,
Người đi tìm mãi ai người tri âm ?!
Cô đơn sống kiếp âm thầm,
Đắng cay cam chịu ngàn năm một mình !
NM

Nhận xét