Người Còn Đó Ta Còn Đây
Bên Đời Hiu Quạnh
Nước mắt tuổi hoàng hôn,
Bốn mươi năm mẹ không hề quên lãng,
Nỗi muộn phiền giờ hóa mối hận căm....!
Biết bao cay đắng trong lòng,
Biết bao ai oán theo dòng lệ rơi ?!
Kiếp người sao quá chơi vơi,
Cô đơn chống chọi bên đời quạnh hiu.....!
Hoàng hôn lạnh vắng bao chiều,
Mẹ tôi vẫn khóc thật nhiều như xưa !!
NM
Hát Cho Người Nằm Xuống
Chiều xuống Ia Drang
Bỗng ao ước được một lần nhìn lại,
Ánh hoàng hôn trên thung lũng Ia Drang...
Mặt trời chiều thắm đỏ sắc máu loang,
Chợt tắt ngúm bởi âm vang tiếng súng !
Giữa trận mạc anh không hề nao núng,
Chiến đấu rồi lặng lẽ ngắm hoàng hôn.
Một phút thăng hoa, phát súng đoạt hồn...!!
Anh đi mãi xa lìa Ia Drang kỷ niệm...
Hoa vẫn nở trong ráng chiều tắt lịm,
Hoàng hôn về,... lặng ngắt chiến trường xưa !
Plei me giờ cũng gió mưa,
Trên đồi quạnh vắng hồn xưa có về ?!
HOÀNG HÔN MÀU TÍM
Mái chèo hoàng hôn
Mái chèo thong thả buông lơi,
Tay chèo giờ hẳn đến nơi an bình ?
Ơn đời, vui kiếp phù sinh...
Thinh không tĩnh lặng chỉ mình với ta !
NM
Nhớ khói
Nhạt nhoà theo gió phôi pha,
Hương gây mùi nhớ xót xa đắng lòng ?!
Thương thời khói toả mênh mông,
Khói ôm mái lá bên sông mịt mờ ...
Giữa đồng khói nhẹ như tơ,
Quẩn quanh cỏ dại nương nhờ gió đưa !
Khói sáng sớm, khói chiều mưa...
Xa rồi....lâu lắm tôi chưa quay về !!
Đường đời che khuất khói quê,
Một lần ao ước được về lối xưa...!!
NM Cõi Nhớ
Nỗi nhớ,
Lặng ngắm hoàng hôn trong khói bay,
Chút tình lưu luyến mãi chưa phai...
Khói lam vương vấn lòng cô lữ,
Tỉnh thức chìm trong "cõi nhớ" say ?!!
NM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét