Thứ Tư, 6 tháng 4, 2022

Thơ NM 76 - Đáo bỉ ngạn

 

Riêng tặng cho những ai điên đảo vì danh lợi tiền tài, tất cả đều "Đáo bỉ ngạn" mà thôi !!
 
Đáo bỉ ngạn
Lung linh đóm lửa lung linh,
Cuối đời hoa đến chực chờ đón đưa.
Bao nhiêu ân oán ngày xưa,
Giờ xin trả lại như chưa một lần...!
Nhẹ bay thoát khỏi hồng trần,
Đến bờ bên ấy bâng khuâng nẻo về.
Thôi thì thoát khỏi bến mê,
Bên kia bờ giác mới là quê hương !
Đoá hoa bỉ ngạn như sương,
Hoa vàng rồi trắng đỏ dường giấc mơ...
Bây chừ bay bổng hồn thơ,
Hồng trần một kiếp vật vờ tựa mây...
Đáo bỉ ngạn chính là đây,
Đoá hoa đỏ thắm sáng nay nở buồn !!
NM
Bỉ ngạn hoa
Ngàn năm vĩnh viễn xa nhau,
Dẫu gần cho đến bạc đầu vẫn xa...!
Thương hoa tinh khiết kiêu sa,
Bỗng dưng tình luỵ thắm hoa máu đào.
Từ xưa cho mãi ngàn sau,
Tình ta còn đó dễ nào sánh đôi ?
NM 

 

Không có nhận xét nào:

Nhận xét