Se duyên
Nhờ đòn bánh tét đưa duyên,
Tình nồng khéo gặp cho mình nên đôi ...!
Hoá ra trong cảnh rối bời,
Ta còn được hưởng phước Trời ban cho
NM
Phận bạc
Tủi thân phận một đời cam thiếu thốn,
Nên đành làm bánh giả cúng gia tiên...
Nào ngờ đâu trẻ nhỏ khiến ưu phiền,
Đòi bánh giả cho lòng thêm đau khổ!
Sương rơi từng giọt ngoài hiên,
Xót cho thân phận người hiền gian truân...
Cùng chung giọt máu tương thân,
Mỗi người một cảnh phước phần khác nhau.
Thời gian rồi cũng qua mau,
Lòng con mãi nhớ đôi đòn bánh xưa !!
NM
Tình quê
đòn bánh xưa !!
Vẫn còn đó tấm tình quê ngày cũ,
Luôn nhớ thương da diết lúc Xuân về...!
Dẫu bao năm lưu lạc sống xa quê,
Lòng không thể nguôi quên về chốn cũ
NM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét