Thứ Hai, 11 tháng 4, 2022

Thơ NM 87 - ĐÊM NGỒI CHỜ HOA QUỲNH NỞ

 

Đêm chờ,
Ta đã chờ em bao vấn vương,
Sáu năm mong ngóng suốt canh trường...
Tưởng chừng vô vọng, giờ em đến,
Đằm thắm trang đài, em toả hương !!

 Quê hương giờ đây đã cách xa ,
Thương nhớ làng quê thương thiết tha...
Ngắm hoa thầm nhủ đây vườn cũ,
Một thuở yên bình có mẹ cha
NM
Quỳnh hoa
Dịu dàng thay hoa nở,
Ngát hương giữa đêm thâu,
Như vầng trăng thanh khiết...
Vạn cổ nét nhiệm mầu !

Hoa khai đêm thanh tịnh,
Hoa mãn giữa đêm thanh.
Hương hoa luôn gợi nhớ,
Thương kiếp hoa mong manh !!
NM
 
Xôn xao hương quỳnh,
Hoa khai hương tỉnh thức,
Giữa đêm lặng thinh không...
Người đi giờ trở lại,
Ôm nỗi buồn mênh mông !

Em của ngày xưa ấy,
Chợt gần bỗng như xa...
Hương hoa thôi nồng đượm,
Tình em hết mặn mà !

Hoa quỳnh đêm nở muộn,
Vẫn lan toả sắc hương...
Giữa bình minh đêm xuống,
Hương ngào ngạt muôn phương !!
NM

Không có nhận xét nào:

Nhận xét