Thứ Hai, 11 tháng 4, 2022

Thơ NM 89 - Mưa châu thổ

Để nhớ về Bạc Liêu quê ngoại của những năm tháng

Mình Ơi

Lời Ru Của Đất

Giọt mưa châu thổ
Về thăm châu thổ quê hương cũ,
Cảm thấy thương ai số phận buồn..
Mưa như trút nước, như hờn giận,
Như lũ tràn về, mãi miết tuôn !

Cú kêu thảng thốt mang điềm lạ,
Đồng xa khắc khoải quá mênh mông...
Đợi chờ vô vọng lòng đau nhói,
Chữ nghĩa văn chương lạc giữa giòng !

Cơn mưa châu thổ bao giờ tạnh ?
Phù sa cuồn cuộn chảy trôi đi,
Mang theo tất cả tâm phiền muộn.
Vẫn chờ, vẫn đợi, dẫu chia ly !
NM
Mình ơi !
Ngọn gió đưa thuyền xa bến sông,
Người đi theo sóng nước mênh mông....
Bỗng dưng chợt nhớ gian nhà cũ,
Quyện khói lam chiều theo gió Đông

Ôm đàn dạo khúc tình ca cũ,
Thương nhớ ngày xưa ta có nhau...
Chân trời xa phủ màu lam biếc,
Dạo khúc "Mình ơi" vạn nỗi sầu !!
NM 
Trăn trở
Hoàng hôn loang loáng màu lam biếc,
Văng vẳng từ xa tiếng nước tràn...
Mẹ ngồi đơn độc gian nhà nhỏ,
Con còn trăn trở kiếp đi hoang
NM 

Loi Thien Thu Goi

Thổn thức

Sao vẫn nhớ hoài nơi chốn xưa ,
Đau đáu luôn mơ giấc mộng thành...
Giòng sông tuổi nhỏ chừ xa lắm,
Đâu người con gái tóc hương chanh...?
Rừng xanh bao kín con kênh nhỏ,
Nắng vàng len lỏi giữa vòm cây...
Ta đứng bên nầy thương Vĩnh Tế
Thổn thức trong tim nỗi nhớ đầy !
NM 


 
 

Không có nhận xét nào:

Nhận xét